VONG TRẦN
- Cập nhật
- 2 tuần trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- Bất Vong Xuyên
- Thể loại
- Cổ ĐạiHệ ThốngHESủngXuyên SáchChữa LànhXuyên KhôngTiên HiệpNgọt
- Team
- Xoăn dịch truyện
- Lượt xem
- 35,891
- Lượt nghe
- 21
- Yêu thích
- 23
- Lượt theo dõi
- 29
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
(Văn án)
Ta xuyên sách, trở thành một nhân vật không tên, chỉ là một người qua đường. Hệ thống lại yêu cầu ta đi công lược nam phụ trong nguyên tác – Tần Lạc Trần, một chiến thần lạnh lùng nổi danh với tình yêu say đắm, khiến biết bao độc giả cảm động.
Nhìn vào gương, ta chỉ thấy khuôn mặt tầm thường, chẳng có chút gì nổi bật. Chán nản ta nói:
"Thôi, ai thích công lược thì công lược, ta không có hứng."
Người ta xuyên sách, hoặc là dung mạo khuynh thành, hoặc là tài năng tuyệt đỉnh, hoặc chí ít cũng có lòng yêu mến đối tượng. Còn ta? Không có gì cả, sao mà tranh với nữ chính? Ta vốn chỉ định sống ẩn dật nơi núi rừng, đợi thời hạn kết thúc thì bị xóa cũng được.
Nhưng không ngờ, một ngày kia, hệ thống lại vứt nam phụ đến ngay trước cửa. Nó lắc đầu bất mãn, bảo:
"Chẳng phải chỉ vì sợ hắn chê ngươi xấu sao? Để ta làm hắn mù là được chứ gì."
Ta: "…"
Thế rồi, ta chăm sóc cho vết thương của hắn, cùng nhau sớm tối bên nhau, không màng đôi mắt của hắn có thể gây ra bất tiện. Trong những đêm giông bão, hắn lần mò lên giường, ôm lấy ta đang run rẩy vì sợ hãi.
Ta phải thừa nhận, lòng ta đã có hắn.
Nhưng rồi một ngày nọ, nữ chính tuyệt sắc kia đã tìm đến. Chỉ thoáng nhìn, ta liền hiểu vì sao hắn luôn khắc khoải nhớ mong nàng. Nàng thật đẹp.
Đôi mắt đỏ hoe, nàng nghẹn ngào, giọng nói nghe mà lòng người cũng chua xót:
"Sư huynh, về nhà cùng muội đi."