SAU KHI PHU QUÂN BỎ TRỐN, ĐÀO NGUYÊN THÔN CÓ MỘT MÁI NHÀ MỚI

SAU KHI PHU QUÂN BỎ TRỐN, ĐÀO NGUYÊN THÔN CÓ MỘT MÁI NHÀ MỚI

Cập nhật
2 tuần trước
Loại
Truyện Chữ
Thể loại
Ngôn TìnhCổ ĐạiNữ CườngHESủngGia ĐìnhChữa LànhĐiền VănNgọtGương Vỡ Không Lành
Team
Xoăn dịch truyện
Lượt xem
54,917
Lượt nghe
0
Yêu thích
24
Lượt theo dõi
10
Trạng thái
Đã đủ bộ

Nghe từ đầu Nghe chương mới

GIỚI THIỆU:

 

Phu quân ta vét sạch tiền bạc trong nhà, cùng phụ nhân đã có chồng bỏ trốn.

 

Ta đang định tìm sợi dây treo cổ tự tận, thì cổng viện bị người đạp tung.

 

Phụ thân của Thanh Hạnh, mắt đỏ ngầu vì men say, một tay đẩy mạnh nàng vào trong.

 

“Vân Thư Hòa, nam nhân nhà ngươi rắp tâm dụ dỗ nương nó bỏ trốn, cái thứ mắc nợ này, ngươi phải lo!”

 

Tiểu nha đầu áo quần rách rưới, toàn thân chi chít thương tích, nước mũi lẫn bùn đất lem nhem đầy mặt.

 

Sợ nàng làm bẩn giường chiếu, ta đun nước nóng lau mình gội đầu cho nàng.

 

Sợ nàng cảm lạnh phải tốn bạc, ta thức trắng đêm khâu vá áo ấm.

 

Lại sợ nàng đói đến gầy rộc bị người đời chê cười, ta liền nhịn miệng, dành cả trứng gà cho nàng ăn…

 

Bận rộn mãi, ta quên cả việc tìm đến cái chết.

 

Một hôm, Thanh Hạnh ôm lấy cổ ta, rụt rè hỏi:

 

“Thẩm thẩm, con… con có thể làm nữ nhi của người được không?”

 

Ta còn chưa kịp đáp lời, đã thấy thợ săn trẻ tuổi Thạch Tùng, người vạm vỡ, toàn thân cơ bắp, vác con hoẵng vừa săn được đặt xuống đất, mặt đỏ bừng, lúng túng bước lại gần:

 

“Vân nương tử, ta… ta có thể… cũng gia nhập vào cái nhà này không?”

 

Xem thêm