Quán Ăn Xuyên Đến Mạt Thế: Tôi Dùng Ẩm Thực Để Cứu Rỗi Thế Giới!

Quán Ăn Xuyên Đến Mạt Thế: Tôi Dùng Ẩm Thực Để Cứu Rỗi Thế Giới!

Cập nhật
1 ngày trước
Loại
Truyện Chữ
Thể loại
Nữ CườngHEHiện ĐạiMạt ThếChữa LànhXuyên KhôngHư Cấu Kỳ Ảo
Team
Diệp Gia Gia
Lượt xem
43,968
Lượt nghe
564
Yêu thích
12
Lượt theo dõi
16
Trạng thái
Đã đủ bộ

Nghe từ đầu Nghe chương mới

 

Không còn đường lui, tôi đành tiếp quản quán ăn nhỏ của bà nội.

 

Không ngờ ban ngày, quán vắng tanh như chùa Bà Đanh.

 

Nhưng đến tối lại thông với một thế giới tận thế.

 

Nhiệt độ xuống tới âm bảy, tám chục độ, ngoài kia là bầy xác sống chen chúc gào thét.

 

Ngay khi tôi sắp tuyệt vọng, cánh cửa quán ăn bỗng bị đẩy ra.

 

Một cô bé khoác trên người bộ đồ chống rét rách nát, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

 

Cô bé kinh ngạc nhìn quán ăn ấm áp như mùa xuân, rụt rè hỏi tôi: “Đây là thiên đường sao?”

 

Tôi đáp: “Đây là quán ăn.”

 

Cô bé nuốt nước bọt, dè dặt lên tiếng: “Vậy… ở đây có gì ăn không? Bánh mì khô hay bánh quy vụn cũng được.”

 

Tôi suy nghĩ một lát, lục tủ lấy ra một gói mì ăn liền: “Mì chua cay vị dưa cải muối, ăn không?”

 

 

Những món ăn được chế biến sẵn bị chê bai ở thế giới của tôi, lại trở thành hàng hiếm trong tận thế băng giá.

 

“Mỹ vị nhân gian!!! Đã lâu lắm rồi em chưa được ăn thứ gì ngon thế này!”

 

“Chỉ cần được uống ngụm canh nóng này, dù có chết em cũng mãn nguyện!”

 

Những tinh thể họ đưa cho tôi, sau khi tôi giao nộp cho quốc gia, đã trở thành nguồn tài nguyên quý giá.

 

Tiền thưởng nhiều đến mức cầm không xuể.

 

Và vô tình, tôi còn trở thành—

 

Trụ cột của quốc gia.

...

Xem thêm