
MẸ CỦA BẠCH ĐINH ĐANG
- Cập nhật
- 3 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Nữ CườngHiện ĐạiHài HướcChữa Lành
- Team
- Đồng Đồng
- Lượt xem
- 26,637
- Lượt nghe
- 477
- Yêu thích
- 3
- Lượt theo dõi
- 2
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Mẹ tôi hồi trẻ đúng là “lụy tình” hết thuốc chữa.
Một mình mẹ làm hai việc, gồng gánh nuôi bố tôi ăn học đại học. Đến khi bố học hành thành tài, thi đỗ công chức, thì bố đá mẹ tôi thẳng cẳng.
Lý do thì đơn giản, mà nghe cũng đầy lý lẽ:
1. Công nhân nhà máy sao “đọ” được với công chức, không “môn đăng hộ đối” nữa rồi;
2. Đời người như đường chạy marathon, hai người yêu nhau, nếu một người cắm đầu chạy, người còn lại cứ dậm chân tại chỗ, thì người chạy nhanh thế nào cũng bỏ lại người dậm chân thôi.
Trong mắt bố tôi, mẹ tôi chính là kẻ “dậm chân tại chỗ” ấy. Hai người đã thuộc về hai tầng lớp khác nhau, chẳng còn tiếng nói chung.
Mẹ tôi không cam tâm bị đá, làm ầm ĩ lên trong phòng trọ, mắng bố tôi là kẻ vong ơn, nhất quyết không chịu chia tay.
“Chia tay có phải chuyện của hai người đâu, một người quyết là xong, cô bị tôi đá rồi.”
“Nhưng mình cưới nhau rồi cơ mà! Là vợ chồng! Chứ có phải yêu đương vớ vẩn đâu!”
Bố tôi cười ha hả, xòe bàn tay ra:
“Vợ chồng á? Giấy đăng ký kết hôn đâu?”