Trồng Xong Lúa Mì, Tôi Sẽ Về Phương Nam

Trồng Xong Lúa Mì, Tôi Sẽ Về Phương Nam

Cập nhật
3 tuần trước
Loại
Truyện Chữ
Tác giả
Thoái Mao Tiên Tử
Thể loại
Đô ThịGia ĐấuHEHiện ĐạiĐoản VănGia ĐìnhĐiền Văn
Team
Lộn Xộn page
Lượt xem
5,397
Lượt nghe
124
Yêu thích
0
Lượt theo dõi
1
Trạng thái
Đã đủ bộ

Nghe từ đầu Nghe chương mới

Năm 1965.

 

Năm tôi 9 tuổi, ba mẹ bán tôi cho Cố Thanh Kiều làm vợ nuôi từ bé với giá 5 đồng.

 

Lúc đó anh ấy hỏi tôi có điều ước gì không.

 

Tôi nhìn ngọn núi lớn trước mặt, nói với anh:

 

“Nếu có thể, em muốn được rời khỏi ngọn núi này, ra ngoài xem thế giới.”

 

Anh nói, đợi sau này anh lớn lên, nhất định sẽ đưa tôi ra ngoài ngắm nhìn thế giới bên ngoài.

 

Trong suốt 50 năm sau đó, tôi ở bên anh — giúp anh thi đỗ đại học, tìm được công việc, sinh con dưỡng cái, chăm sóc cha mẹ hai bên.

 

Mãi đến ngày Cố Thanh Kiều nghỉ hưu, tôi mới lần đầu dè dặt đề nghị:

 

“Em muốn đi về phía Nam xem thử.”

 

Nhưng anh lại nói tôi đã già rồi, đừng suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện viển vông.

 

Con cháu cũng khuyên tôi đừng tự làm khổ mình.

 

Tôi chẳng nói gì thêm, chỉ lặng lẽ tiếp tục cày cấy ruộng lúa mạch.

 

Tôi đã nghĩ kỹ rồi — đợi khi thu hoạch xong vụ này, tôi sẽ đi về phía Nam.

 

Một mình, đi ngắm nhìn non sông tươi đẹp của đất nước.

 

Nửa đời người tôi đã bị một lời hứa của người đàn ông làm lỡ dở cả thanh xuân.

 

Nếu lần này tôi không đi, e rằng cả đời này sẽ chẳng còn cơ hội.

Xem thêm