
THANH HẠNH
- Cập nhật
- 3 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Cổ ĐạiNữ CườngHEChữa LànhGương Vỡ Không Lành
- Team
- Xoăn dịch truyện
- Lượt xem
- 50,486
- Lượt nghe
- 97
- Yêu thích
- 12
- Lượt theo dõi
- 5
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
"Thanh Hạnh" – nghĩa đen là quả mơ còn xanh.
"Thanh Hạnh" mang nghĩa tượng trưng:
Một cô gái trẻ tuổi, thanh thuần, còn chưa hiểu sự đời.
Hoặc tượng trưng cho những điều dang dở, chưa chín muồi (giống như quả mơ còn non, vị chua gắt, chưa thể ăn ngay).
GIỚI THIỆU:
Phụ thân trước khi lâm chung, đã đem ta phó thác cho Lục Hoài Chi.
Thế nhưng sau khi thành thân ta mới hay, trong lòng hắn sớm đã có người.
Ngày nàng hòa ly trở về nhà mẹ đẻ, ta bị bỏ quên nơi bến thuyền giữa cơn mưa như trút.
Hôm ấy, ta không xuống thuyền, mặc cho thương thuyền lắc lư trôi dạt suốt dọc Giang Nam.
Ta nghĩ, làm phu nhân của Lục gia, thật quá mỏi mệt.
Ta nhớ trà mơ Giang Nam, cũng nhớ cây hòe to trước sân viện của mẫu thân...
Giờ Tuất, khi Lục Hoài Chi trở về phủ, phía sau dẫn theo một cỗ xe ngựa.
Phù Ninh ở kinh thành không người thân thích, hắn đành đưa nàng tạm trú nơi Lục phủ, may mà mẫu thân xưa nay vẫn yêu thích nàng.
Giá như phu nhân cũng có thể như nàng, chịu khó lấy lòng mẫu thân nhiều hơn thì tốt biết mấy.
Lục Hoài Chi nghĩ vậy, trong lòng bất giác bực bội.
Thương thuyền xuôi Nam nửa tháng mới có một chuyến, lỡ lần này, đợi phu nhân quay về, lại không biết sẽ làm ầm ĩ đến mức nào.
Giờ Hợi, Lục Hoài Chi trở lại tiểu viện, trong phòng vẫn tối đen như mực.
Xem ra lần này thật sự giận đến mức không chịu quay về rồi.
Lục Hoài Chi cười khổ.
Vào trong phòng, không thấy bóng người.
Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cơn hoảng loạn mơ hồ.
Ra khỏi viện, hắn tiện tay kéo lấy một nha hoàn vừa đi ngang qua:
“Phu nhân đã hồi phủ chưa?”