
Dù Có Quên Em Là Ai
- Cập nhật
- 5 giờ trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Tiểu ThuyếtNgôn TìnhĐô ThịVả MặtHEHiện ĐạiHài HướcSủngCường Thủ Hào ĐoạtHào Môn Thế GiaGia ĐìnhTổng TàiCưới Trước Yêu SauNgọtTruy ThêGương Vỡ Lại Lành
- Team
- Cẩm Mộ Mạt Đào - 坎莫马道
- Lượt xem
- 491
- Lượt nghe
- 0
- Yêu thích
- 0
- Lượt theo dõi
- 1
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Năm thứ ba sau cuộc hôn nhân gượng ép với kẻ thù không đội trời chung, anh đột nhiên mất trí nhớ.
Khuôn mặt nghiêm lạnh của anh chỉ vào đứa bé đang nằm, vừa mút ngón tay vừa cười khanh khách trong nôi.
“Đứa trẻ xấu xí này từ đâu ra? Cô với nam thần của mình sinh ra à? Còn dám đưa về tận nhà? Quá đáng vừa thôi. Tôi không nuôi, mau đem nó đi.”
Đứa “xấu xí” kia đôi mắt tròn xoe, tay chân múa may cười đến rạng rỡ, nghe vậy thì lập tức mím môi, ủy khuất phát khóc.
Tôi giơ tay tát một cái vào cánh tay anh: “Con gái của anh đó, anh làm nó khóc rồi, tự mình dỗ đi.”